Praha, cái tên tiếng Tiệp này của thủ độ Cộng Hòa Czech có lẽ
đã quá quen thuộc với người dân Việt Nam. Thế nên cho dù sau này chủ yếu đọc tiến
anh, tôi cũng không nỡ dùng tên Prague mà vẫn giữ Praha – cái tên tôi nghe và
nhớ từ thơ bé.
Tôi đến Praha trong một chuyến dcoong tác mà ấn tượng ban đầu
chẳng mấy thú vị. Nò là những khó khăn khi xin Visa vì hình như đại sứ quán
Czech luôn nó nỗi lo thường trực là công dân Việt Nam nào sang Praha cũng nhăm
nhe ý định ở lại định cư luôn. nhKhi tới khách sạn tôi cũng phải mất bao nhiêu
thời gian mới có thể đăng ký nổi khách sạn với vô số thứ giấy tờ phải photocopy
để nộp cho cảnh sát.
Thế nhưng tôi ngay lập tức có thể tha thứ cho “nàng Praha” đỏng
đảnh khó chịu khi tiếp cận với nàng bởi nàng quá đẹp. Từng đi nhiều nước châu
Âu nhưng sẽ là khôn ngoan khi nói rằng Praha – thủ phủ của xứ Bohemia – có lẽ
là những thủ đô đẹp nhất Thế giới.
Thủ đô ngàn tuổi này trải qua lịch sử lâu đời từ thời Roman
cho đến Gothich, từ đế chế La Mã cho đến thời kỳ phục hưng và cả triệu đại quan
chủ Habsburg, đé quốc Áo – Phổ rồi chiến tranh Thế Giới. Nhưng dường như mọi cuộc
chiến tranh đều “né” Paraha nên thành phố không bị tàn phá nhiều, giữ lại được
vẹn nguyên những công trình kiến trúc quá đẹp và lãng mạn, trải dọc hai bên bờ
sông Vltava uốn quanh thành phố.
Những điểm hẹn văn
hóa hấp dẫn
Thú thực rằng trước khi khám phá Praha bạn phải chuẩn bị sức
khỏe khá tốt và deo dai, bởi chỉ riêng khám phá những điểm hẹn văn hóa trứ danh
của thành phố đkhiến bạ phải miệt mài đi bộ cả chục cây số khi khi chỉ trong một
buổi sáng. Đơn giản bởi Praha là thành phố của di sản văn hóa thế giới cơ
mà. Tôi may mắn đi Praha và những ngày
hè không thể rực rỡ hơn, khi ánh năng làm tăng thêm vẻ đẹp yêu kiều của thành
phố, khi những cô gái Tiệp Khắc tóc vàng cao lớn sải bước quyến rũ trong những
chiếc váy hoa – một nét đẹp nữa “níu mắt” du khác.
Tôi đùa với
những người bạn đồng hành rằng đi Praha… mỏi cổ quá, vì cả ngày tôi phải mải mệ
ngửa cổ ngắm nhìn những công trình kiến trúc đẹp rực rỡ và hoa lệ: lâu đài
Praha, quảng trường tryung tâm phố cổ, nhà thờ con gà, tháp đồng hồ thiên văn,
quảng trường Wenceslas..v.v… Nếu không có cuốn sách du lịch và tấm bản đồ kèm
bên chắc tối sẽ lạc trong mê cung của các công trình, chứa kể lúc đó GPS và điện
thoại hông minh để định vị chưa phổ biến như bây giờ. Tôi cũng nghĩ ra cách
khoanh vùng những điểm cần đến của Praha theo giai đoạn lịch sử, ví dụ thười
Behemia, thời đại vua Charles 4 rực rỡ, rồi đến thời Habssburg và cả gai đoạn
chiến tranh thế giới cùng chiến tranh lạnh. Tất cả đều để lai dấu ấn đậm nét
trên từng viên gạch của Praha.
Tôi vo cùng thích thú với tháp đồng hồ thiên văn vô cùng
tinh sảo ở khu phố cổ. Thực ra đồng hồ thiên văn ở Châu âu không thiếu, nhưng
chiếc đồng hồ lâu đời từ thế kỷ 15 chắc chỉ vài nơi còn dữ được. Chưa kể đây là
cột đồng hồ duy nhất vẫn hoạt đọng tốt, tạo nên hình ảnh rất sinh động bởi du
khách nào tới đây cũng bất giác giơ tay lên nhìn dồng hồ của mình để kiểm tra.
Nắng hè vàng mật càng soi rõ những hình vẽ thiên văn, cấu trúc cầu kỳ, tinh tế
của từng chiêc kim đồng hồ. Kiến tryusc Gothic này tôi cũng mê mải ngắm ở nhà
thờ St Vitus trong khu phố cổ, nói lư giữ hầm mộ của vua xứ Bohemia. Tôi chưa
thấy những phù điêu rtang trí nào đpẹ như những phù điêu dát vàng tinh teesowr
nhà nguyện Wenceslasbeen trong nhà thờ St.Vitus, chưa kể những hình vẽ đẹp đến
sững sờ bên trần tháp khu cầu nguyện chính của nhà thờ.
Tò mò một chút về một phần lịch sử quan trọng của Praha, tôi
tìm đến khu phố do thái JoseFov. Tôi cũng tự hiểu ằng sẽ chẳng còn gì nhiều du
người Do Thái định cư ở đây từ khá lâu rồi, nhưng khu phố Do Thái với những căn
nhà góc phố hẹp một cách đặc trưng, nhưng bức vẽ trầm mặc trên tường và đặc biệt
là những nhà cộng đồng Do Thái còn giữ lại nhiều bức ảnh, bức vẽ về khu phố này
ngày xưa cũng cho tôi thấy, không phải khu lịch sử nào của Praha cũng có thể
may mắn tồn tại qua chiến tranh như những nơi khác.
Một địa điểm nữa hấp dẫn tôi là lâu đài trên cao Vysehad có
từ thế kỷ thứ 10. Lâu đài nằm trên quả đồi nhìn về sống Vltava, nơi đây cũng là
công viên cộng đồng àm mọi người cso thể ghé đến vui chơi cuối tuần, ngắm nhìn
thành phố Praha thân yêu từ trên cao và thưởng thức những con gió mát lành.
Chúng tôi bỏ đồng xu vào để có thể ngắm nhìn Praha và khung cảnh lân cận qua
kính viễn vọng đặt xung quanh lâu đài trước khi dạo quanh khu vường xanh mướt
mùa hè.
Bản Serenade chiều.
Thú thực là dù Praha có đẹp đến mấy, tráng lệ đến mấy, sau gần
hai ngày trời khám phá phố cổ dưới nắng hè dực dỡ, tôi phần nào cũng thấy mệt mỏi
và có chút “bội thực”. Vào buổi chiều của ngày cuối cùng bên Praha, tôi quyết địnhu
chỉ lang thang vô định trong thành phố mà không theo địa danh nào cả, chủ yếu
thưởng thức cuộc sống thường nhậ của Praha và những vẻ đẹp tiềm ẩn mà có thể
không sách báo nào mô tả.
Tôi đã được nghe về mùa hè Praha, nơi vẫn được gọi là thiên
đàng, khi hoa rực rỡ khắp nơi, khi những vườn Cherry trĩu quả mọng, khi những cốc
bia tiệp sánh vàng đem lại cho bạn cảm giác thanh mát và em dịu. Giờ chính là
lúc tôi khám phá những điều tôi đã từng nghe.
Tôi quyết đinh rời khu phố cổ và đi dạo trên cầu Charles
xinh đẹp trứ danh bắc qua sông Vltala được xây dựng từ suốt thế kỉ thứ 13 đến
15. Cây cầu khá dài nghe nói hơn nửa cây số và rộng hơn 10m có mấy tòa tháp cầu
và hơn 30 xếp dọc hai bên thành cầu. chiều dài và chiều rộng của cầu vừa đủ cho
người ta vừa đi vừa nghĩ hết cả một câu chuyện dài, đủ anh nắng chiều có thể trải
nghiệm các vệt loang dài trên mặt cầu, bên thành cầu, đổ bóng cho hàng loạt các
bức tượng và in hình cả câu cây trên dòng sông Vltara nhấp nhánh ánh bạc. Tôi
hòa mình vào dòng người tấp nập đi dạo trên cầu, không chỉ khách du lịch mà còn
có cả các cặp đôi người Tiệp. Đặc biệt hai bên cầu có rát nhiều người thợ tỉ mẩn
và say sưa vẽ cho du khách nhuawngx bức chân dung tryuyeenf thần với hình ảnh
cây cầu Charles đằng sau. Nét vẽ của ngượi thợ hình như theo điệu nhạc Violin
réo rắt tuwgf nhuwgnx người chơi đàn dạo bên cầu. Tôi đã nghe bản Serenade chiều
qua tiếng đàn violon khá nhiều lần, nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên tôi “cảm”
được bản nhạc này đến thế, khi tiếng Violin ra giết vang lên, quyện với nắng
chiều vàng vọt tỏa trên cầu, với những bước chân thẫn thờ của du khách ngang
qua.
Tiếng Serenade này còn vương vấn theo tôi đén tận khi tôi trở
lại bên kia cầu để vào khu phố cổ dước dốc. Lúc này thì tôi thèm bia tiệp, cho
dù tôi vốn là đứa không thể uống một chút rượu bia nào! Czech là quê hương của
bia Pilssner Urquell và Staroprmen, chưa kể đây là nơi có bia Budweizer “thật”
mà bây giờ đã nổi tiếng khắp thế giới. Cốc bia tươi sánh ánh vàng mật ngọt mà bạn
tôi nâng lên thưởng thức khiên tôi vô cùng “ghen tị”, cũng may là tôi đã có niềm
an ủi từ món ăn “Trifecta” trứ danh của tiệp. Đây là món ăn kết hợp với thịt lợn
rán dòn bánh hấp Dumplings và bắp cải trắng muối chua. Mặc dù có vẻ giống món Đức
do ảnh hưởng của lịch sử, nhưng phải nói thật món bắp cải muối chua cay này có
vị lạ hơn so với Sauerrkraut của ĐỨc. Bạn tôi thì thưởng thức một món thuận
tiepj hơn nữa gọi là “Cmunda” cái tên mà tôi phải vắt óc mới nhớ ra, mặc dù món
này cũng lại kết hợp của cải bắp, thị lợn cay xông khói và ít khoai tây hấp. Những
món ăn này khiến cái bụng lữ hành đói meo sua nhiều giờ mải miệt của chúng tôi
được an ủi vô cùng, chưa kể những món kem hấp dẫn và bánh ngọt thơm lừng với
giá cả rẻ hơn rất nhiều các thành phố Châu Âu khác.
Vừa ngồi ăn vừa nghe nhạc, tôi chợt nhận ra rất nhiều du
khác đến đây là những cặp đôi. Có lẽ Praha thực sự là một nơi lý tưởng cho hẹn
hò hay cho kỳ trăng mật với chi phí không quá cao và vẻ đẹp diễm lệ. Tôi phát
hiện rahoj đưa nhau vào rất nhiều cửa hàng bán trang sức dọc phố Karlova, điều
khiến cơn tò mò “rất phụ nữ” trong tôi chỗi dây. Tôi cũng theo chân họ và phát
hiện một màu đỏ rực của các quầy trang sức, đó là màu của đá Garnet một loại đá
quý đặc trưng của Tiệp khắc với tên gọi “ Bohemian Garnet”. Nơi mà người ta nói
tìm được đá Garnet tinh tế nhất. Đá garnet đỏ kết hợp với vòng bạch kim bạc, thật
đẹp và rực rỡ mà giá không quá đắt, tùy kích cỡ và chủng loại, đủ khiến các bạn
dốc túi mua về làm quà quý cho người thân yêu.
Bản Serenade chiều Praha của tôi kết thúc với một buổi café
tối ấm cúng ở quán café trứ danh “Muji salek kavy”. Chúng tôi may mắn có chỗ vì
thường thì quán khá đông bạn sẽ không có được chỗ ngồi nếu không đặt trước. Café ngôn thì đương nhiên rồi đặc biệt là
“doublesshot” nhưng quan trọng là quan có khung cảnh đẹp với những nét vẽ trên
gạch. Hơn nữa, từ đây bạn có thể ngắm Praha êm đềm vào buổi chiều, ngắm những
bước chân mùa hè của các cô gái Praha xinh đẹp quyến rũ, ngắm thành phố lãn mạn
em đềm trong không gian ban chiều.
Praha quả không hổ danh với những gì tôi đã nghe, đã xem qua
những bức ảnh màu cũ cũ từ tấm bé. Thực ra nếu đi đến các khu khác của Praha mà
không phải trung tâm phố cổ, tôi có thể
còn nhìn thấy nhiều nữa những hình ảnh của thời Soviet đặc trưng với những khu
nhà tập thể, những bức tượng và các nhà máy mà phần nhiều giờ ít hoạt động.
Nhưng thôi, đằng nào thì mai tôi cũng tới – Mục đích chính của chuyến công tác
mà, để bàn luận và chia sẻ những vấn đề kĩ thuật mà người Tiệp tự hào là một
trong những bậc thầy về sáng chế.
Hãy để cho tôi mơ về Praha, một giấc mơ nối dài từ thời thơ ấu
về thành phố với những lâu đài cổ tích và cây cầu hoàng hôn bắc qua sông
Vltava.
